Creepy Story

Nơi mở ra cánh cửa về thế giới tâm linh

Truyền thuyết đô thị

Tháp sơ sinh – Tội ác cuối thời Mãn Thanh

Vào thời kỳ cuối triều đại nhà Thanh, có một nơi gọi là “Tháp sơ sinh” – biểu tượng của một quá khứ tăm tối. Từ bên ngoài, công trình này trông giống như một ngọn tháp, với vẻ ngoài thiêng liêng và uy nghiêm. Nhưng bên trong, đó là nơi chất đầy xác của vô số trẻ sơ sinh. Cứ ba ngày một lần, những người lính gác sẽ tập trung thiêu hủy những thi thể này và chờ đợi đợt trẻ sơ sinh tiếp theo được đưa đến.

cửa tháp sơ sinh

Bên cạnh tháp có những chiếc giỏ từng chứa những đứa trẻ bị bỏ rơi. Có những đứa trẻ chết yểu, bị tật nguyền hoặc mắc bệnh. Đặc biệt, hầu hết trong số đó là bé gái, do quan niệm trọng nam khinh nữ thời bấy giờ. Một số cha mẹ vì không nỡ chứng kiến cảnh con mình chết, nên họ đã bỏ ra 40 đồng tiền để thuê người khuân vác mang những đứa trẻ đến tháp. Cửa nhỏ trên đỉnh tháp chính là nơi người ta vứt xác trẻ vào.

Điều kinh hoàng nhất là đôi khi, những đứa trẻ vẫn còn sống khi bị vứt vào đó. Chúng bị bỏ mặc cho côn trùng cắn và chết dần. Mỗi ba ngày, xác chết của chúng sẽ bị thiêu hủy. Đây là một phong tục kỳ lạ và tàn nhẫn dưới triều đại nhà Thanh, hơn 100 năm trước.

Nguyên nhân hình thành của tháp sơ sinh

Tại sao Trung Quốc lại có một tập tục bỏ rơi trẻ sơ sinh khủng khiếp như vậy vào thời kỳ cuối triều đại nhà Thanh? Ban đầu, tháp được xây dựng để cha mẹ tránh phải đối mặt với nỗi đau khi chôn cất con mình, hoặc do gia đình nghèo không đủ khả năng tổ chức tang lễ. Nhưng qua thời gian, tháp trở thành nơi gửi những đứa trẻ không mong muốn, đặc biệt là bé gái.

Nhiều gia đình, khi sinh con gái, đã vứt con đi chỉ sau một ngày, hoặc thậm chí nhẫn tâm giết hại rồi đưa đến tháp. Tại đây, các bé phải chịu cái chết đau đớn, từ bị côn trùng cắn, đói khát, cho đến bị thiêu sống.

Thời đó, tình hình xã hội hỗn loạn, đói kém và những hiệp ước bất bình đẳng do triều đình ký kết đã khiến cuộc sống của người dân thêm cùng cực. Gia đình nào cũng mong muốn có con trai để giúp đỡ lao động, trong khi con gái bị coi là gánh nặng. Hậu quả là số trẻ sơ sinh, đặc biệt là bé gái, chết trong thời kỳ này rất cao. Cứ ba ngày, những người lính gác lại thiêu xác một lần, và những tiếng khóc xé lòng của trẻ sơ sinh từ tháp luôn là nỗi ám ảnh kinh hoàng đối với những ai ở gần đó.

Những oan hồn chết yểu xung quanh tháp sơ sinh

Người ta nói rằng quanh tháp cỏ dại mọc um tùm, không có bóng dáng người sinh sống. Ban đêm, đôi khi người ta còn nghe thấy tiếng khóc vọng ra từ bên trong tháp. Cảnh tượng ghê rợn đến mức không ai dám ở lại gần. Những đứa trẻ bị thả xuống tháp chỉ mong một cái chết nhanh chóng, nhưng chúng thường phải trải qua cơn đau đớn và tuyệt vọng trước khi lìa đời.

Tháp sơ sinh là biểu tượng của sự tàn nhẫn dưới triều đại nhà Thanh. Dù chính người đương thời cũng nhận thấy đó là một hành động vô nhân đạo, nhưng xã hội thời bấy giờ quá khắc nghiệt để con người có thể thay đổi điều đó. Tháp được xây dựng như một ngôi đền nhỏ, có tượng thần bên trong, nhằm cầu xin các vị thần xoa dịu linh hồn của những đứa trẻ và gột rửa tội lỗi mà con người đã gây ra.

Câu chuyện về tháp trẻ em nhắc nhở chúng ta rằng, dù sống trong thời kỳ nào, thì chính nhân tính là điều cần được giữ gìn và đấu tranh. Thời đại của chúng ta, với những tiến bộ về y tế và sự tôn trọng đối với phụ nữ và trẻ em, thật may mắn hơn rất nhiều so với những năm tháng đầy đau thương ấy.

發佈留言

發佈留言必須填寫的電子郵件地址不會公開。 必填欄位標示為 *